Dịch VụKhông có phản hồi

Hoa Tigon biểu tượng cho sự gắn bó, tình cảm thân thiết. Loại hoa này thường được tặng cho người thân hoặc bạn bè như 1 cách thể hiện sự trân trọng, yêu quý. Ở các nước Mỹ và Anh, Tigon đỏ thường được dùng như 1 biểu tượng của tình yêu đích thực và thể hiện khát khao chinh phục đối phương. Vì vậy đây là loài hoa được rất nhiều người yêu thích, hôm nay cùng Toplist khám phá những bài thơ hay viết về hoa Tigon nhé.

BÓNG HOA TIGON

Trên đời này có hàng vạn loài hoa

Sao ta lại chung nhà bông tim vỡ

Có lẽ thế nên ân tình dang dở

Đã bao lần tim vỡ giống như hoa…

Tình thế gian hờ hững đến nhạt nhòa

Ta lặng lẽ bước qua bao ghềnh thác

Tim hóa đá chìm dưới dòng sông bạc

Giữa biển đời xơ xác mảnh hồn hoa…

Nhìn bóng trăng lộng lẫy thật kiêu sa

Như thách thức lệ nhòa ôm tủi đắng

Tâm dày xéo vùi mình trong khoảng lặng

Thảng thốt nhìn đêm vắng giữa đơn côi…

Mắt xa xăm dõi bóng đổ xa xôi

Bỗng quặn thắt từng hồi bên trái ngực

Sao cứ phải rối bời niềm thao thức…?

Để tháng ngày đau tức mãi… hoa ơi….!!!

Thơ: Song Linh

CHUYỆN CÀNH HOA TIGON

Có lần người hỏi một loài hoa
Hồng cánh tươi xinh quện tím hoà
Rằng có chuyện tình loài hoa ấy
Của những yêu thương và đắm say.

Chuyện loài hoa ấy rất nên thơ
Dệt mộng tuổi yêu những mong chờ
Có lần người hỏi loài hoa ấy
Em đã nhờ anh đi kiếm ngay.

Cánh hoa màu tím đẹp lạ thay
Ôm chụm vào nhau đến đong đầy
Cánh hoa màu tím, ôi màu tím
Đã ngắm một lần cũng đắm say.

Chuyện tình xưa cũ, hoa còn đây
Sắc cánh Ti gon vẫn đong đầy
Loài hoa tim vỡ nghe buồn lắm
Chẳng muốn vì ai hoa vỡ đau…!!!


Sưu tầm

SẮC HOA MÀU NHỚ

Đông ơi! đông đến thật rồi sao
Hãy trôi chầm chậm được không nào
Những lá trên cành còn luyến tiếc
Buồn vương thương cảm cứ lao xao

Ta về gom nhặt lá vàng rơi
Hoài niệm dấu yêu một khoảng trời
Của mùa thu ấy mùa thu ấy
Em đi…để lại nỗi đầy vơi

Em đến với ta tự bao giờ
Ta không nhớ nữa…ngỡ như mơ
Bên giàn tigon cười bẽn lẽn
Ngắm em xáo động đến ngẩn ngơ

Em đã cho ta giấc mơ hồng
Của nhung của nhớ của chờ mong
Của hò của hẹn hay hờn dỗi
Của những môi hôn cháy lửa lòng

Em đến rồi đi như khói sương
Để ta khắc khoải mộng lòng vương
Hiên nhà tigon vừa chớm nụ
Đâu rồi bóng dáng của người thương

Ta góp yêu thương gởi gió trời
Đến em đóa tigon đỏ…em ơi!
Hai mãnh tim yêu dường khép chặt
Mặc gió đông về… khéo lã lơi

Cho ta san sẻ những yêu thương
Cho dù năm tháng nhạt sắc hương
Em vẫn là em trong tiềm thức
Xuyên suốt tim ta những dặm trường

Nay đông đã về rồi… em ơi!
Gió đông hờn dỗi cứ lã lơi
Đóa tigon hai mãnh tim bịn rịn
Vương vấn như không muốn tách rời

Nay đông đã về rồi… em ơi!
Gió đông vẫn thế vẫn lã lơi
Run rẩy đóa tigon dường tan vỡ
Một nữa hồn ta chết thật rồi

Ta gởi tiếng lòng vào men cay
Thấp thoáng bóng em ở đâu đây
Hai mãnh tim yêu nồng môi ấm
Đời thực… hay giấc mộng liêu trai

Ta gởi hồn ta theo khói sương
Ô kìa… em đó bóng người thương
Trên tay nữa mãnh tim tan vỡ
Cùng ta hòa quyện… lửa yêu đương

Ta trở về đời thực hôm nay
Đóa tigon hờn dỗi …gió lắt lay
Bóng em vời vợi mờ nhân ảnh
Tự bao giờ sao mắt…cay cay.


Thơ: Vũ Như
17/10/2021

HOA TIGON

Hoa Tigon hồng hồng trong nắng sớm

Như màu áo cô bạn học cùng đường
Nhớ thương thương vạt áo bay theo gió
Cuốn lòng mình một nỗi buồn vấn vương….

Cánh hoa mỏng gọi mời sau cánh cổng
Suối tóc dài thoang thoảng hương bưởi thơm
Giá ngày ấy chẳng rụt rè, nhút nhát
Sợ vượt tường tổn hại cánh hoa yêu ….

Những buổi chiều nhìn nàng vun hoa rụng
Con tim rung từng nhịp theo tiếng lòng
Xa xôi ấy, chờ mong ngày gặp lại
Trong tâm hồn đọng mãi cánh Tigon.

München CHLB Đức 16/11/2021
Dương Hoàng Lân.

SẮC HOA TIGON

Tháng mười vừa đến ngang hiên
Hoa tigon nở xinh thêm gốc nhà
Diệu dàng ngọt nhẹ hồng pha
Mang theo câu chuyện tình xa thuở nào
Nhẹ nhàng duyên dáng làm sao
Hoa xinh ong bướm đua nhau đón chào
Chuyện tình thơ ấu khắc sâu
In đậm ký ức sắc màu Tigon….!!!

Thơ: Thanh Thuý

HOA TIGON

Có loài hoa mang thông điệp tình yêu
Mảnh mai lắm cánh trong ngần tinh khiết
Ngắm hoa nở giữa ban mai sắc biếc
Đẹp như em cô gái tuổi xuân thì…

Nâng nhành hoa e ấp khép bờ mi
Sao thương lạ hình trái tim rạn vỡ
Như mảnh ghép của tình yêu chớm nở
Đã vội tan như xác pháo bên đường…

Hoa dịu dàng chẳng lan tỏa ngàn hương
Mong manh lắm như pha lê dễ vỡ
Bao giờ hết chuyện tình yêu dang dở
Để không buồn như hoa nhỏ Tigon…

Thơ: Lệ Thủy

Chuyện Tình Hoa Tigon

Một loài hoa phớt hồng! Huyền thoại

Đẹp như tranh chẳng ngại gió ngàn

Tigon lũng lẳng trên giàn

Đông đưa theo gió, chẳng màng thế nhân

Loài hoa dại muôn phần kiều diễm

Nụ hồng tươi tô điểm cho đời

Lung linh trong nắng hồng tươi

Nhìn hoa như mĩm nụ cười hữu duyên

Ngày xưa đó! Hương nguyền hò hẹn

Nguyện trăm năm không thẹn với lòng

Bây giờ! Xôi hỏng bổng không

Tình kia phai nhạt như dòng thời gian

Ta về nhặt xác tàn hoa cũ

Để thấy lòng héo rũ như hoa

Bỗng dưng nước mắt nhạt nhòa

Quả tim rướm máu như là Tigon.

Thơ: Mai

HOA TIM VỠ

Tình thơ người viết để lại đời
Vẫn còn day dứt vẫn tuyệt vời
Vẫn còn đâu đó lòng thương cảm
Vẫn còn thổn thức giữa chơi vơi

Gió bụi thời gian phủ bóng mờ
Không làm chết lịm mảnh hồn thơ
Để lòng ai đó thêm xao xuyến
Để một thoáng buồn trong ngẩn ngơ

Người đã đi qua mối tình đầu
Tim người ghi khắc quá đậm sâu
Tình vỡ như là hoa tim vỡ
Nên mãi riêng mang trọn khối sầu

Ngày người cất bước để sang sông
Tình kia giấu kín mãi trong lòng
Hồn người như cánh ti gon ấy
Lả tả rơi theo xác pháo hồng

Luyến nhớ tình đầu nên xót xa
Tiếc chuyện tình yêu tuổi ngọc ngà
Bên chồng hờ hững theo năm tháng
Để rồi buồn tủi một đời hoa

Người đã xa rồi luyến nhớ chi
Sao còn để lệ đẫm bờ mi
Sao còn thổn thức con tim ấy
Sao nỡ vùi chôn tuổi xuân thì

Người tiếc tình xưa lắm phải không
Để trái tim côi rỉ máu hồng
Rồi người dệt mộng trong vô vọng
Vương một nỗi buồn riêng mênh mông

Tình cờ tôi thấy hoa tim vỡ
Đỏ trắng hồn nhiên nở ven đường
Bất chợt sao mà tôi thấy nhớ
Chuyện tình buồn ấy chạnh lòng thương

Đầy trời mây tím nhuộm hoàng hôn
Mờ ảo dần phai sắc ti gon
Ai còn thương tưởng loài hoa ấy
Ai còn ngơ ngẩn cả tâm hồn

Đọc lại bài thơ vẫn nhói lòng
Nỗi buồn vô cớ vẫn mênh mông
Vẫn còn đâu đó bao sầu lắng
Vẫn cảm thương thay phận má hồng…

Thơ: Bình Nguyễn

BẮT ĐỀN AI ĐÂY

Ngày xưa ai ngỏ lời yêu
Để em ấp ủ sớm chiều mộng mơ
Trót trao lời hẹn câu chờ
Khi chàng viết tặng bài thơ trữ tình

Mỗi chiều trang điểm đẹp xinh
Nắm tay sánh bước nên hình trúc mai
Tigôn tạo hóa đan cài
Nhìn hoa tan vỡ đời trai khổ đày

Má hồng chịu phận đắng cay
Người đi kẻ ở khéo bày thực hư
Nhìn hoa tim vỡ nát nhừ
Vì đâu ôm mộng tương tư u sầu

Tại anh chẳng hỏi làm dâu
Hay ai làm gẫy nhịp cầu xót thương
Ngăn sông cách trở đôi đường
Hai ta chẳng đặng uyên ương vợ chồng

Ngày vui pháo đỏ rượu hồng
Em buồn phú kín khoảng không lâu bền
Câu thề hứa hẹn chẳng nên
Nhìn hoa tim vỡ bắt đền ai đây.


Thơ: Đào Vịnh

22/2/2022

HAI SẮC HOA TI GON

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn

Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn

Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc

Tôi chờ người đến với yêu thương.

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi

Thở dài trong lúc thấy tôi vui

Bảo rằng: “Hoa dáng như tim vỡ

Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi”.

Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì

Cánh hoa tan tác của sinh ly

Cho nên cười đáp: “Màu hoa trắng

Là chút lòng trong chẳng biến suy”.

Đâu biết lần đi một lỡ làng

Dưới trời đau khổ chết yêu đương

Người xa xăm quá tôi buồn lắm

Trong một ngày vui pháo nhuộm đường.

Từ đấy thu rồi thu lại thu

Lòng tôi còn giá đến bao giờ

Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ

Người ấy cho nên vẫn hững hờ.

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời

Ái ân lạt lẽo của chồng tôi

Mà từng thu chết, từng thu chết

Vẫn giấu trong tim bóng một người.

Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết

Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa

Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ

Và đỏ như màu máu thắm phai.

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi

Một mùa thu trước rất xa xôi

Đến nay tôi hiểu thì tôi đã

Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi.

Tôi sợ chiều thu nắng phớt mờ

Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu

Gió về lạnh lẽo chân mây vắng

Người ấy sang sông đứng ngóng đò.

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng

Trời ơi! Người ấy có buồn không?

Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ

Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?

Thơ: TTKh

Hãy Là Người Trả Lời Câu Hỏi Đầu Tiên

Thêm Bình Luận